TẤM CÁM chế phần 7 (có cảnh 18 +)
- P7. CHIM VÀNG ANH
- Thế là Tấm đã lên zời
- Chuyện Tấm giờ mãi là thời xa xưa.
- Lộn sàng Cám đến với Vua
- Nhìn người đã thấy khó ưa vãi hình
- Da đen, mặt mụn đầu đinh
- Hàng họ hết date hôi rình thấy ghê
- Nuốt ực...! Vua chẳng cá chê
- Thôi thì hàng mới vẫn phê hơn thường
- Ngày ngày "ăn Cám" chẳng vương
- Mặc cho máng nhỏ vét xương chẳng còn
- Một hôm chuỵ Cám dở đòn
- Mang đồ Vua giặt nhằm bòn vốn tư
- Bỗng đâu có tiếng ứ...ư..!
- Vàng Anh trong bụi gật gù quát la:
- “Nếu không muốn nát hàng ra
- Mang sào phơi áo chồng bà nghe cưng”
- Giọng chim chua chát lạnh lùng
- Cám nghe mà thấy hãi hùng thất kinh
- Nhà Vua nghe cũng rợn mình
- Phải chăng nàng Tấm hiển linh về chào?
- Chân run Vua vẫn tuôn trào
- Thơ văn trời phú như "sao trên zời" :
- 'Bướm ngu bướm lượn vòng chơi
- Chim khôn chim "lượn quanh đời"nhà Vua
- Vàng Anh! nếu đúng dạng vừa
- Thì bay gần khúc thịt thừa của anh'
- Chim nghe giật ngã lộn cành
- Bổ nhào bay tới gọn nhanh trong lòng
- Ôm chim...!Vua ấn vào lồng
- Thò tay vuốt nhẹ cụm lông trên mào
- Và từ hôm đó, ngày nào
- Vàng Anh đều cũng toạ vào lòng Vua
- Chim -Vua thoả sức vui đùa
- Ẵng cái là thốt :"Chim chưa lên à"!
- Dã tâm vốn rất mặn mà
- Mưu sâu kế bẩn sẵn là bên trong
- Cám luôn căm hận đáy lòng
- Chuyện đau như vậy đừng hòng để yên
- A kay! hiện rõ mặt tiền
- Sai quân ngắm bắn chim hiền của vua
- Đùng...!đoàng...! Trăm phát đạn chùa
- Lông chim tơi tả như mùa hoa ban.
- Gom hàng mục đích phi tang
- Sau vườn chôn chặt lông Vàng chim Anh
- ***********************
Tác giả :Hoàng Quốc Phương
0 nhận xét:
Đăng nhận xét